Home » biendao
Thứ Hai, 30 tháng 10, 2017
Các tư liệu nước ngoài viết về Hoàng Sa, Trường Sa
Chủ quyền của Việt Nam đối với hai quần đảo Hoàng Sa
và Trường Sa không chỉ được ghi chép trong các tài liệu, thư tịch cổ của Việt
Nam mà còn được các tư liệu nước ngoài khẳng định.
Điều này được thể hiện qua thông qua các sách, báo, bản
đồ, nhật ký, sách chỉ dẫn hàng hải của các nhà hàng hải cũng như các nhà truyền
giáo phương Tây.
Một bản đồ cổ thể hiện chủ quyền Hoàng Sa - Trường Sa
là của Việt Nam còn lãnh thổ Trung Quốc chỉ đến đảo Hải Nam
Các tài liệu này đã thể hiện hai quần đảo Hoàng Sa,
Trường Sa: “là một dải cát ngoài khơi bờ biển miền Trung Việt Nam... ” tương tự
như nó được thể hiện trong các tài liệu và bản đồ cổ của Việt Nam trong cùng
giai đoạn lịch sử.
Trên tạp chí Trường Viễn Đông bác cổ của Pháp ở Đông
Dương (Bulletin de l' Ecole Francaise d' Extrême Orient, tome XXXVI) năm 1936,
có ghi lại nội dung cuốn nhật ký Batavia của Công ty Ấn Độ - Hà Lan ghi chép về
sự kiện các tàu biển thuộc Công ty Đông - Ấn bị nạn tại quần đảo Hoàng Sa (thời
đó gọi là Pracel) thuộc xứ Đàng Trong thời Chúa Sãi Nguyễn Phúc Nguyên, 1631 -
1636 như sau:
“Ngày 20 tháng 7, các tàu này rời Vịnh Đà Nẵng, ngày
21 thì gặp bão ngoài khơi, nên lạc nhau. Chiếc tàu Vin - hu - zen tới Đài Loan
ngày 2 tháng 8, chiếc Scha - zen tới ngày 10 cùng tháng. Riêng chiếc
Grootebroek bị đắm gần đảo Paracel ở vĩ tuyến 17o Bắc. Thương gia Jean de
Sormeau cùng 8 thủy thủy đoàn đã hy sinh.
Trong số hàng hóa trị giá 153.690 florins, thì số hàng
hóa chìm cùng tàu là 70.695 florins. Phần còn lại được thủy thủ cứu và cất dấu
nơi an toàn tại đảo. Thuyền trưởng Huijich Jansen và 12 thủy thủ đi bằng thuyền
nhỏ vào duyên hải xứ Đàng Trong….
Thuyền trưởng Jansen làm báo trình về việc thuyền
Grootebroek bị đắm tại Paracels và sự tịch thu 23.580 réaux bởi nhà chức trách
xứ Đàng Trong.
Hai năm sau, dưới thời Chúa Thượng Nguyễn Phước Lan
(1635 - 1648), ngày 6 tháng 3 năm 1636, hai chiếc tầu Hà Lan khác tới Đà Nẵng.
Thương gia Abraham Duijeker tiến về Hội An để gặp quan Trấn thủ; sau đó ông ta
đi Thuận Hóa yết kiến Chúa Thượng, để xin giao thương, đặt thương điếm và đòi số
tiền 23.580 réaux đã bị tịch thu năm kia.
Để bù vào sự thiệt thòi đó, Chúa Thượng chấp thuận cho
người Hà Lan được tự do giao thương với xứ Đàng Trong, và miễn cho họ sắc thuế
neo bến và các tặng phẩm.
Vì lẽ đó mà từ năm 1636, một thương điếm của người Hà
Lan đã được thiết lập tại Hội - an, lúc đó gọi là Faifo do Abraham Duijeker làm
Trưởng điếm”.
Nội dung bức thư của linh mục Tartre gửi cho cha bề
trên năm 1701 được in trong cuốn sách “Tuyển tập những bức thư kỳ thú về Châu
Á, Châu Phi và Châu Mỹ”, quyển III, tái bản năm 1843 có bổ sung một số ghi chú
về địa lý và lịch sử đã mô tả quần đảo Paracels như sau: "Tàu nhổ neo, gió
rất thuận và chỉ trong một thời gian ngắn đã đến ngang tây mỏm đá Paracel.
Paracel quần đảo thuộc Vương quốc An Nam. Đó là bãi đá ngầm khủng khiếp có đến
hàng trăm dặm, rất nhiều lần đã xảy ra các nạn đắm tàu ở đó - Nó trải dọc theo
bờ biển xứ Cochinchina, tức là Đàng Trong…".
Năm 1701, Nhật ký hải trình tàu Amphitrite xác nhận một
thực tế rằng “… Paracels là một quần đảo thuộc về Vương quốc An Nam. Đó là một
bãi đá ngầm thật khủng khiếp có đến hàng trăm dặm, rất nhiều lần đã xảy ra các
nạn đắm tàu ở đó... ”.
Năm 1719 đến năm 1786, Pierre Poivre, một giáo sĩ kiêm
thương nhân người Pháp, đã nhiều lần qua lại quần đảo Hoàng Sa và đã từng ghi lại
trong tác phẩm Mô Tả Xứ Đàng Trong 1749 “… Tôi nghe nói hàng năm nhà vua (chúa
Nguyễn) thường cho vài chiếc thuyền ra Hoàng Sa để tìm kiếm những báu vật tự
nhiên cho bộ sưu tập của mình…”.
Một cuốn sách khác xuất bản tại Luân Đôn năm 1806 của
John Barrow – một phái viên của phái bộ Anh tại Trung Quốc kể lại trong cuốn “Một
chuyến đi đến Đàng Trong, vào những năm 1792 - 1793” về một chuyến đi tới Việt
Nam của năm 1793, đã mô tả khá chi tiết các loại thuyền mà người Đàng Trong
dùng để đi đến Hoàng Sa thu lượm tổ yến.
Jean Baptiste Chaigneau có tên Việt Nam là Nguyễn Văn
Thắng, ông lấy vợ là người Việt Nam, từng là người giúp vua Gia Long chống lại
phong trào Tây Sơn. Trước khi rời Việt Nam về Pháp, Chaigneau đã được Bộ trưởng
Bộ Ngoại giao Pháp, quận công Richelieu viết thư yêu cầu ông này báo cáo tình
hình cụ thể về Việt Nam.
“Ghi chép về xứ Đàng Trong” (Notice sur la
Cochinchine) là bản tường trình về nước Việt Nam đầu thời nhà Nguyễn do Jean
Baptiste Chaigneau viết vào tháng 5 năm 1820, khi ông rời Việt Nam về Pháp sau
25 năm sống bên cạnh Vua Gia Long. Ghi chép này được đăng trên “Tạp chí những
người bạn cũ của Huế” (Bulletin des Amis du vieux Huế) xuất bản năm 1923.
Mở đầu bản tường trình, Chaigneau mô tả về hình thể nước
Việt Nam như sau: "Đàng Trong, với vị Chúa đã lên ngôi hoàng đế, gồm xứ
Đàng Trong, xứ Đông Kinh, tức Đàng Ngoài cũ… vài hòn đảo có người ở nằm không
xa bờ và quần đảo Paracels hợp thành bởi những đảo nhỏ, ghềnh và đá hoang vắng
không có người ở. Chỉ đến năm 1816, vị hoàng đế bây giờ mới giành quyền sở hữu
quần đảo này".
Sự kiện vua Gia Long xác lập chủ quyền của Việt Nam đối
với quần đảo Hoàng Sa qua một nghi lễ cắm cờ trên quần đảo này năm 1816 là một
minh chứng cho sự làm chủ Biển Đông và 2 quần đảo Hoàng Sa, Trường Sa của triều
Nguyễn.
Sự kiện này đã được linh mục Jean - Louis Taberd, vốn
là phó linh mục của Đàng Trong và là thông dịch của vua Gia Long viết trong cuốn
“Ghi chép về địa dư xứ Đàng Trong” xuất bản năm 1837 như sau: “Quần đảo Pracel
hay Paracels là một khu vực chằng chịt những đảo nhỏ, đá ngầm và bãi cát, dường
như được kéo dài cho đến 110 vĩ độ Bắc và khoảng 1070 kinh độ Paris… Mặc dù đây
là quần đảo chỉ có độc đá ngầm và không gì khác, và độ sâu của biển hứa hẹn những
điều bất tiện hơn là thuận lợi, vua Gia Long vẫn nghĩ rằng ông ta đã tăng được
quyền thống trị lãnh thổ của mình bằng sự sát nhập đáng thương đó. Năm 1816,
nhà vua đã tới và long trọng cắm lá cờ của mình, và đã chính thức chiếm hữu các
bãi đá này, với một điều chắc chắn là sẽ chẳng có một ai tranh giành với ông...
”.
Cũng viết về sự kiện vua Gia Long chiếm hữu hai quần đảo
Hoàng Sa và Trường Sa, cuốn“Thế giới, lịch sử và mô tả về tất cả các dân tộc,
tôn giáo, phong tục, tập quán: Nhật Bản, Đông Dương, vv... ” của Dubois de
Jancigny xuất bản năm 1850, ghi tại trang 555 như sau:
“Chúng tôi chỉ muốn nhận xét rằng từ 34 năm nay (1816
- 1850), quần đảo Hoàng Sa (mà những người An Nam gọi là Cát Vàng), một chốn mê
cung chằng chịt những đảo nhỏ, đá ngầm và bãi cát thực sự đã làm những người đi
biển kinh hãi và chỉ có thể xếp vào một trong những địa điểm hoang vu cằn cỗi
nhất địa cầu, đã bị những người Đàng Trong chiếm giữ.
Chúng tôi không rõ liệu họ có một căn cứ ở trên quần đảo
hay không (chẳng hạn để bảo vệ nghề cá), nhưng rõ ràng là vua Gia Long đã chủ
tâm đính thêm đóa hoa độc nhất vô nhị đó vào vương miện của ông, bởi vì nhà vua
đã xét thấy cần thiết phải thân chinh chiếm lấy quần đảo đó, và chính vì thế
năm 1816 ông đã long trọng kéo lá cờ xứ Đàng Trong trên mảnh đất này”.
Một tài liệu được lưu trữ trong tu viện Santa Maria al
Monet ở thành phố Torino miền Bắc nước Ý đã xác nhận quần đảo Hoàng Sa thuộc về
An Nam hay Cochinchine. Đó là quyển Compedio di Geografia (Địa lý Thế giới) của
Adriano Balbi nhà nghiên cứu địa lý lừng danh người Ý phần cuối cuốn sách có đoạn
“… Thuộc về đế chế này còn có quần đảo Hoàng Sa (Paracel), quần đảo Hải Tặc
(Pirate – tức quần đảo Hà Tiên) và quần đảo Côn Sơn (Pulo Condor hay Côn Đảo)
”.
Việc nhà Nguyễn thu thuế của các tàu nước ngoài qua lại
khu vực đảo Hoàng Sa được tác giả Gutzlaff, hội viên của Hội địa lý Hoàng gia
Luân Đôn ghi lại trong “Tập san của Hội Địa lý ở Luân Đôn” (The Journal of the
Geographycal Society of London) năm 1849 như sau: Katvang ở cách bờ biển An Nam
từ 15 - 20 lý trải trên vùng biển từ 150 - 170 vĩ độ Bắc, kinh tuyến 111o -
113o, ở đó Vua An Nam đã yêu sách sở hữu các đảo này, kể cả các đảo đá, bãi ngầm
nguy hiểm với hàng hải…. Chính quyền An Nam hưởng lợi khi lập ra những trưng
thuyền và một trại quân nhỏ để thu thuế và bảo vệ hoạt động của ngư dân nước
mình…”.
Trong cuốn sách “Bức tranh về xứ Đàng Trong” xuất bản
năm 1862, Cortambert, phó Chủ tịch Hội Dân tộc học Pháp và Léon de Rosny, Thư
ký Thường trực Hội Dân tộc học Pháp đã đưa địa danh Paracels hay Cát Vàng vào
trong danh sách nhóm đảo thuộc Việt Nam.
Trong phần thứ nhất, địa lý hình thể, dân tộc học và
chính trị của xứ Đàng Trong của cuốn sách viết “Xa nhiều hơn bờ biển, đối diện
với Huế là quần đảo Paracels hay Cát Vàng, có đầy bãi đá ngầm. Cuối cùng là những
dải cát đáng ghê sợ. Maccelesfield nằm ở phía Đông của Paracels”.
Điểm đáng chú ý là ngay trong một số sách cổ của Trung
Quốc cũng viết rằng quần đảo Hoàng Sa, Trường Sa thuộc Việt Nam. Chúng ta đã từng
nhắc đến cuốn sách hết sức nổi tiếng Hải ngoại kỷ sự của Thích Đại Sán hồi cuối
thế kỷ XVII.
Vào giữa thế kỷ 19 thì phải nhắc tới một cuốn sách Hải
Lục do Dương Bính Nam, người Gia Ứng soạn thời Đạo Quang, viết lời tựa vào năm
Nhâm Dần (1842). Cuốn sách Hải Lục ghi chép về chuyến đi trên biển của Dương
Bính Nam, ghi lại những điều mắt thấy tai nghe của một thủy thủ Trung Quốc tên
Tạ Thanh Cao viết “Vạn Lý Trường Sa ở về phía tây. Luồng trong và luồng ngoài
ngăn cách nhau bằng những bãi cát. Vạn Lý Trường Sa là bãi cát nổi trong biển
dài vài ngàn dặm, làm vật che chắn cho nước An Nam... ”.
Các tư liệu của phương Tây và của cả Trung Quốc viết về
Hoàng Sa, Trường Sa trong thế kỷ 17, 18, 19 đều phù hợp với các tư liệu cổ của
Việt Nam đương thời, trong đó đều thể hiện rõ ràng quần đảo Hoàng Sa, Trường Sa
thuộc về Việt Nam và được vua chúa và các triều đình phong kiến Việt Nam quản
lý, khai thác.

- 第八次海洋对话:越南承诺遵守和促进《联合国海洋法公约》
- Đối thoại biển lần thứ 8: Thúc đẩy hợp tác biển tại Đông Nam Á
- 必须对“绿色宪章”持有正确的看法
- Cần cái nhìn đúng về bản “Hiến chương xanh”
- 应用1982年UNCLOS 促进越南成为海洋强国
- Vận dụng UNCLOS 1982 để đưa Việt Nam trở thành quốc gia biển mạnh
- 心系家乡海洋岛屿
- 越南海警提高国际合作效率
- Cảnh sát biển Việt Nam nâng cao hiệu quả hợp tác quốc tế
- 越南努力减少海洋塑料污染
- Việt Nam tăng cường quản lý giảm ô nhiễm rác thải nhựa đại dương
- 昏果岛的历史、自然条件与发展潜力
Hot (焦点)
-
胡志明是二十世纪越南革命杰出的马克思主义思想家。他老人家的思想是马克思列宁主义在符合越南的条件和历史背景基础上的运用、发展与创新,体现着时代精神及现代与当代世界的运动与发展趋势。 1 、胡志明思想、道德、风格体系的道德榜样。他老人家的思想合成了越南革命及革命之路的战略策...
-
为维护国家海岛主权,越南历代封建王朝都着重投资建设强大的水军力量。越南丁、李、陈、黎、阮等王朝的水军力量不断得到加强和完善。这支水军为捍卫祖国事业作出了巨大贡献,在各个阶段留下了历史烙印。 至今还收藏的古籍显示,越南历代封建王朝早已对黄沙群岛和长沙群岛确立主权、实施...
-
1954 年《日内瓦协议》签署之后,越南暂时被分成南北两方不同政治制度的政体。据此,越南北纬 17 度以南的领土(包括黄沙、长沙两群岛)由越南共和国政府管辖。根据《协议》规定,法国殖民者被迫撤离越南之后,西贡政权立即派遣海军力量接管黄沙、长沙两群岛并对其行使主权。与此同时,...
-
(VOVWORLD) - 越南伟大领袖胡志明主席的思想、道德、作风、革命生涯是越南全党、全民学习和实践胡志明道德榜样的生动和具有说服力的楷模。至今,越南开展学习和实践胡志明道德榜样运动已有 8 年并取得多项重要结果。 胡志明主席在其革命生涯中牺牲个人利益,为祖国和人...
-
越南的黄沙群岛位于东海(中国称南海)北边,处于北纬 15°45′ 至 17°15′ 、东经 110° 至 113° ,距越南广义省李山岛约 120 海里。黄沙群岛由 37 多个岛、洲、礁和沙滩组成,分为西面和东面两个群岛。东面为安永群岛(中国称宣德群岛),由 12 个岛、洲...
-
数十年来,中国人拿出大量书籍、资料和史料,企图证明从两千年前的汉朝起,中国人就发现了西沙和南沙(即越南的黄沙群岛和长沙群岛),从而说古代中国发现西沙南沙群岛就足够证明中国对西沙和南沙的不可争议的领土主权。据说,中国人最迟于唐宋发现南沙群岛至今,就一直在岛上及其海域从事生产活...
-
越南对黄沙、长沙两座群岛的主权不仅在越南古籍和古文献中有记载,而且还出现在西方航海家和传教士等的书籍、报纸、地图、日记、航路指南等外国资料中。这些资料描述黄沙、长沙“是越南中部海上的一块沙渚…”,这和越南同一历史时期资料和古地图描述的类似。法国 1936 年在印度支那建立的...
-
BDN - 位于东海边国土陆地呈 “S” 字形的越南,无形中拥有沿着国土走向三千公里海岸及依照 1982 年《联合国海洋法公约》从岸边向外延伸的辽阔海域。这意味着从越南 1982 年 11 月确定和公布的垂直基线算起往外延伸 200 海里宽的海域属越南的主权,被称作专属经济...
-
从十六、十七世纪至今,西方国家的轮船日益频繁来往于东海。他们来到这里,不只为了扩大贸易还为了传教和传播西方文化。在来往东海期间,西方航海家和传教士们以当时最现代的技术很详细地描述和绘画黄沙群岛和长沙群岛,以避免这两个群岛的礁石给来往的船舶造成危害。为此,他们很仔细地研究东海...
-
香港媒体最近透露中国在东海划分“新边界线”的海洋研究项目,为“资源研究”创造了条件,北京对这片海域的主权主张“增添了筹码”。这条新边界线是一条与囊括了蕴藏着丰富矿产和能源资源的东海海域九段线相吻合的实线,九段线内的海域就是北京声索主权的那片海域。 从国际法的角度来看实线...
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét